Câu chuyện kể về một cô bé – thường được mọi người gọi bằng cái tên là Con Ranh. Cô bé được Bà mụ làng tên Jane tìm thấy cạnh đống phân bò. Thấy con bé rất quyết tâm làm việc để kiếm cái ăn, Jane nhận nó làm người phụ việc cho bà và bà đổi tên nó thành Bọ Hung. Còn Bọ Hung gọi bà là Jane Nhọn Sắc bởi cái mũi nhọn thính và kiểu liếc mắt sắc lẹm của bà. Tuy Jane Nhọn Sắc nhận Bọ Hung về làm người giúp việc, song dường như bà không có ý định dạy cho con bé bất cứ điều gì liên quan đến nghề đỡ đẻ, ngoài việc sai nó làm việc nhà.
Bọ Hung không có ai làm bạn ngoài con mèo lông vàng bẩn thỉu, sứt một tai, râu một bên vểnh một bên quặp.
Sống với Jane, trải qua bao nhiêu sự việc lớn nhỏ trong làng, Bọ Hung trưởng thành và tự tin hơn. Nhân một lần Jane bị gãy chân, bà kêu Bọ Hung thay bà đi chợ phiên mua lá cỏ. Lần đó, Bọ Hung bị một người đàn ông trong chợ nhìn nhầm với một cô bé Alyce nào đó. Và thế là, kể từ bữa ấy, Bọ Hung tự đổi tên mình thành Alyce và khiến mọi người trong làng gọi nó bằng cái tên ấy, đồng thời, Alyce cũng đặt tên cho con mèo là Rừ.
Alyce cùng chơi với những đứa trẻ trong làng, nhưng vẫn cứ bị bọn chúng trêu chọc suốt không thôi. Một lần nó cứu được một thằng bé tên Will khỏi bị chết đuối, Alyce cũng giúp Will đỡ đẻ cho chú bò Tansy bị sụp hố. Will không bao giờ trêu chọc nó nữa. Alyce cũng cưu mang một đứa trẻ vô gia cư, đặt tên cho nó là Edward và xin cho thằng bé được làm những công việc vặt trong làng, đổi lại lấy cái ăn và chỗ ngủ trong chuồng bò.
Jane Nhọn Sắc là một bà mụ kiêu hãnh và khó tính. Trong làng chỉ có một bà mụ nên mọi ca đau đẻ từ dễ tới khó đều phải kêu tới Jane. Đôi lúc, có hai ca đau đẻ cùng một lúc, Jane thường chọn nhà giàu có hơn để tới giúp, ca kia kêu Alyce tới trông chừng. Có một lần, trong khi bà Jane Nhọn Sắc mải đi đỡ đẻ cho Phu Nhân Agnes giàu có, với kinh nghiệm đỡ cho con bò Tansy đẻ thành công, Alyce cũng giúp cho vợ ông Quan quản lý thái ấp – bà Joan – mẹ tròn con vuống. Ông Quan quản lý thái ấp nhất định chỉ trả công cho Alyce chứ không trả cho bà Jane. Điều này khiến bà Jane vô cùng tức giận và kêu Alyce là đứa trẻ vô ơn. Khi bà Emma – em gái bà Joan – đau bụng sanh, bà nhất nhất chỉ nhờ có Alyce. Lần này, Alyce thất bại và phải nhờ đến bà mụ Jane, đứa bé mới được chào đời.
Tự nhận thấy mình là kẻ thất bại, Alyce mang theo con Rừ bỏ làng ra đi. Nó dừng chân xin làm con hầu cho một quán trọ cách làng mấy giờ đi bộ. Ở đó, có một người khách trọ tên Reese Nhà Thông Thái. Ông đã gián tiếp dạy cho Alyce biết đọc, biết viết. Ông là người đi thu thập những kiến thức hay trong dân gian để tập hợp trong cuốn sách đồ sộ của mình. Ông cũng mời bà mụ Jane tới để hỏi bà về các loại cỏ cây dùng trong các trường hợp đỡ đẻ. Nhờ lần gặp gỡ giữa 2 người ấy, Alyce mới vỡ lẽ ra rằng bà Jane thực sự không ghét bỏ nó, bà cố tình gây khó dễ cho nó để dạy nó lòng kiên nhẫn – một đức tính tối cần thiết cho nghề bà mụ.
Bỏ qua lời mời ở lại của bà chủ quán trọ và lời mời tới chăm sóc trẻ sơ sinh cho cặp vợ chồng giàu có ở Roma, Alyce quyết định quay lại làng, quyết tâm trở thành học trò bà mụ.
Giải thưởng:
Đoạt Huy chương vàng Newbery năm 1996
Lọt vào danh sách những quyển sách hay nhất của Hiệp hội Thư viện Mỹ năm 1996
Sách hay nhất dành cho thanh thiếu niên năm 1996
Câu chuyện kể về một cô bé – thường được mọi người gọi bằng cái tên là Con Ranh. Cô bé được Bà mụ làng tên Jane tìm thấy cạnh đống phân bò. Thấy con bé rất quyết tâm làm việc để kiếm cái ăn, Jane nhận nó làm người phụ việc cho bà và bà đổi tên nó thành Bọ Hung. Còn Bọ Hung gọi bà là Jane Nhọn Sắc bởi cái mũi nhọn thính và kiểu liếc mắt sắc lẹm của bà. Tuy Jane Nhọn Sắc nhận Bọ Hung về làm người giúp việc, song dường như bà không có ý định dạy cho con bé bất cứ điều gì liên quan đến nghề đỡ đẻ, ngoài việc sai nó làm việc nhà.
Bọ Hung không có ai làm bạn ngoài con mèo lông vàng bẩn thỉu, sứt một tai, râu một bên vểnh một bên quặp.
Sống với Jane, trải qua bao nhiêu sự việc lớn nhỏ trong làng, Bọ Hung trưởng thành và tự tin hơn. Nhân một lần Jane bị gãy chân, bà kêu Bọ Hung thay bà đi chợ phiên mua lá cỏ. Lần đó, Bọ Hung bị một người đàn ông trong chợ nhìn nhầm với một cô bé Alyce nào đó. Và thế là, kể từ bữa ấy, Bọ Hung tự đổi tên mình thành Alyce và khiến mọi người trong làng gọi nó bằng cái tên ấy, đồng thời, Alyce cũng đặt tên cho con mèo là Rừ.
Alyce cùng chơi với những đứa trẻ trong làng, nhưng vẫn cứ bị bọn chúng trêu chọc suốt không thôi. Một lần nó cứu được một thằng bé tên Will khỏi bị chết đuối, Alyce cũng giúp Will đỡ đẻ cho chú bò Tansy bị sụp hố. Will không bao giờ trêu chọc nó nữa. Alyce cũng cưu mang một đứa trẻ vô gia cư, đặt tên cho nó là Edward và xin cho thằng bé được làm những công việc vặt trong làng, đổi lại lấy cái ăn và chỗ ngủ trong chuồng bò.
Jane Nhọn Sắc là một bà mụ kiêu hãnh và khó tính. Trong làng chỉ có một bà mụ nên mọi ca đau đẻ từ dễ tới khó đều phải kêu tới Jane. Đôi lúc, có hai ca đau đẻ cùng một lúc, Jane thường chọn nhà giàu có hơn để tới giúp, ca kia kêu Alyce tới trông chừng. Có một lần, trong khi bà Jane Nhọn Sắc mải đi đỡ đẻ cho Phu Nhân Agnes giàu có, với kinh nghiệm đỡ cho con bò Tansy đẻ thành công, Alyce cũng giúp cho vợ ông Quan quản lý thái ấp – bà Joan – mẹ tròn con vuống. Ông Quan quản lý thái ấp nhất định chỉ trả công cho Alyce chứ không trả cho bà Jane. Điều này khiến bà Jane vô cùng tức giận và kêu Alyce là đứa trẻ vô ơn. Khi bà Emma – em gái bà Joan – đau bụng sanh, bà nhất nhất chỉ nhờ có Alyce. Lần này, Alyce thất bại và phải nhờ đến bà mụ Jane, đứa bé mới được chào đời.
Tự nhận thấy mình là kẻ thất bại, Alyce mang theo con Rừ bỏ làng ra đi. Nó dừng chân xin làm con hầu cho một quán trọ cách làng mấy giờ đi bộ. Ở đó, có một người khách trọ tên Reese Nhà Thông Thái. Ông đã gián tiếp dạy cho Alyce biết đọc, biết viết. Ông là người đi thu thập những kiến thức hay trong dân gian để tập hợp trong cuốn sách đồ sộ của mình. Ông cũng mời bà mụ Jane tới để hỏi bà về các loại cỏ cây dùng trong các trường hợp đỡ đẻ. Nhờ lần gặp gỡ giữa 2 người ấy, Alyce mới vỡ lẽ ra rằng bà Jane thực sự không ghét bỏ nó, bà cố tình gây khó dễ cho nó để dạy nó lòng kiên nhẫn – một đức tính tối cần thiết cho nghề bà mụ.
Bỏ qua lời mời ở lại của bà chủ quán trọ và lời mời tới chăm sóc trẻ sơ sinh cho cặp vợ chồng giàu có ở Roma, Alyce quyết định quay lại làng, quyết tâm trở thành học trò bà mụ.
Giải thưởng:
Đoạt Huy chương vàng Newbery năm 1996
Lọt vào danh sách những quyển sách hay nhất của Hiệp hội Thư viện Mỹ năm 1996
Sách hay nhất dành cho thanh thiếu niên năm 1996